Các tin tức tại MEDlatec

(Bài thi M30: BV001-15996) Ánh sáng trong hành trình áo trắng

Ngày 04/11/2025
Bài viết kể lại hành trình của một bác sĩ trẻ, từng loay hoay chọn lựa con đường của riêng mình trong nghề y, để rồi tìm thấy “gam màu” đích thực của mình tại MEDLATEC. Qua câu chuyện, tác giả Trần Minh Dũng (MEDLATEC Hồ Chí Minh) muốn truyền tải rằng mỗi người thầy thuốc là một sắc màu riêng biệt. Và khi hòa vào nhau, chúng ta tạo nên bức tranh rực rỡ mang tên MEDLATEC – nơi gìn giữ lương tâm nghề y và lan tỏa ánh sáng tận tâm đến cộng đồng.

Mỗi người bác sĩ đều mang trong mình một gam màu riêng. Có người chọn sự nổi tiếng, có người chọn sự hy sinh thầm lặng, có người lựa chọn mài giũa chuyên môn. Còn tôi - tôi đã từng loay hoay đi tìm sắc màu thật sự của mình trong hành trình áo trắng.

Trước khi đến MEDLATEC, tôi đã đi qua nhiều môi trường bệnh viện, phòng khám, từ công lập đến tư nhân. Nhưng ở đâu, tôi cũng thấy mệt mỏi. Mệt vì đồng lương ít ỏi, vì những cuộc đấu đá tranh giành quyền lợi, thay vì tập trung lo cho người bệnh. Mệt vì nhiều khi phải làm theo sự sắp đặt, dù trong lòng biết rằng điều đó trái với lẽ phải. Có những đêm trằn trọc, tôi tự hỏi: “Chẳng lẽ vì nuôi sống bản thân và gia đình, tôi buộc phải đánh đổi lương tâm nghề y hay sao?”

Tôi nhớ mãi một buổi tối mưa rào năm ấy, khi còn là sinh viên năm 4. Hôm ấy tôi trực đêm cùng đàn anh khoa Ngoại. Khi sắp vào mổ thì chuông điện thoại bỗng reo, anh nghe máy rồi bước vội vào nhà vệ sinh, bỏ lại chiếc điện thoại còn sáng màn hình, đang nhấp nháy hai chữ “Mẹ Yêu”. Khi bước ra, đôi mắt anh hoe đỏ, anh ngập ngừng khẽ nói:

- Mẹ anh ở quê bệnh nặng… nhưng tối nay anh trực, cũng chả có ai thay... Thôi, để sáng mai rồi tính vậy…

Cả ca mổ hôm đó, tôi lặng người nhìn anh. Tay anh vẫn vững vàng cầm dao mổ, nhưng tôi biết trong lòng anh như nát vụn. Ngoài kia, tiếng mưa rơi nặng hạt, hoà với nỗi trăn trở trong tôi: “Nghề y… có phải luôn đồng nghĩa với việc phải hy sinh gia đình mình”.

Đêm ấy ám ảnh tôi rất lâu. Tôi cứ mãi day dứt: “Nếu mai này, khi ba mẹ tôi cần, mà tôi không thể ở bên cạnh thì sao? Liệu mình có chịu nổi cảm giác ấy không?”

Nhiều năm sau, tôi lại có một trải nghiệm khác - lần này tôi là một bệnh nhân. Một ngày nọ tôi đi khám, trong lòng đầy ắp ngổn ngang và lo lắng. Buổi sáng đầu tuần, bệnh viện tấp nập người ra kẻ vào. Từ 5 giờ sáng, tôi đã xếp hàng chờ bốc số. Sau gần 2 tiếng chờ đợi, cuối cùng cũng đến lượt tôi. Phòng khám rộng chừng 10m2, lối đi vào cũng khá chật chội. Dưới ánh sáng từ chiếc đèn neon lạnh lẽo, một vị bác sĩ đứng tuổi ngồi phía sau bàn, ông ngẩng đầu lên nhìn tôi chỉ thoáng qua, rồi hỏi: 

- Bị gì đi khám?

- Dạ, cháu tiểu ra bọt bác ạ.

- Bao lâu rồi?

- Dạ, cháu bị hơn ba tháng…

- Ừm…

Sau đó là một khoảng lặng kéo dài, chỉ còn tiếng bút sột soạt trên giấy, tiếng đóng mộc nặng nề. Rồi ông đưa tôi tờ đơn thuốc, chỉ ra ngoài cửa: “Ra quầy lấy thuốc về uống”. Không một lời giải thích. Không một ánh mắt sẻ chia. Tôi bước ra khỏi phòng khám, cầm tờ đơn mà cảm thấy như mình vừa biến thành “một con số trong hồ sơ bệnh án”, chứ không phải một con người đang hoang mang, cần được lắng nghe. Hóa ra, điều khiến bệnh nhân đau lòng nhất không phải là bệnh tật, mà là cảm giác bị bỏ rơi…

Khoảnh khắc ấy, tôi nhớ lại đêm mưa năm nào.

Một người bác sĩ - dù mẹ bệnh nặng - vẫn đứng trong phòng mổ, dồn hết tâm trí cho bệnh nhân. Bởi anh hiểu, ngay cả người mẹ đang đau đớn chờ anh kia cũng không muốn con mình trở thành một bác sĩ tồi tệ, bỏ dở trách nhiệm.

Một người bác sĩ khác - ngồi sau bàn khám - lại lựa chọn xem bệnh nhân trước mặt chỉ là một con số. Không lắng nghe. Không chia sẻ. Không một chút cảm thông…

Hai hình ảnh trái ngược ấy cứ xoáy sâu vào tâm trí tôi. Và tôi hiểu: Nghề y, suy cho cùng, chính là sự lựa chọn. Lựa chọn có đặt bệnh nhân ở trung tâm hay không. Lựa chọn có giữ cho lương tâm mình trong sáng, hay để mặc nó lụi tàn theo sóng gió cuộc đời.

Và tôi ao ước, giá như có một nơi để tôi được làm nghề đúng nghĩa, nơi mà bác sĩ được sống bằng y đức, chứ không phải trả giá bằng lương tâm.

Ngày tôi bước chân vào MEDLATEC, trong lòng đem theo cả hy vọng lẫn sự hoài nghi: “Liệu đây có phải bến đỗ mình đang tìm kiếm? Hay lại chỉ là một trạm dừng chân ngắn ngủi?”. Tôi thấy mình cứ như người đang mò mẫm trong đường hầm tăm tối, khát khao đi tìm một ánh sáng.

Và rồi, tôi đã thấy…

Đó là ánh sáng từ một ngọn lửa được gìn giữ suốt 30 năm, từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tôi thấy những thầy cô, những anh chị đã gắn bó cả nửa đời người ở đây, thậm chí còn gửi gắm trách nhiệm cho cả con cháu của mình. Tôi tự nhủ: “Một môi trường không đủ tốt, chắc chắn không ai muốn đưa cả gia đình mình vào!” 

Tôi thấy trong những buổi giao ban, thầy - GS. AHLĐ. Nguyễn Anh Trí - vẫn luôn ân cần dặn dò: “Làm bác sĩ, điều quan trọng nhất là đặt lợi ích của người bệnh lên hàng đầu”.

Tôi thấy ánh sáng trong văn hoá MEDLATEC, không phải ở những điều xa hoa, mà ở những chi tiết giản dị mà ấm áp tình người: những bữa cơm công đoàn, chế độ chăm lo cho cả gia đình, những tiếng cười rộn ràng trong ngày hội, hay thậm chí cả tiếng “ting ting” trong tài khoản mỗi dịp lễ. Chính những điều ấy đã gom lại thành một gam màu riêng - sắc màu của sự nhân văn và chan chứa tình người.

Và tôi biết, ánh sáng này không phải tự nhiên mà có. Nó bắt đầu từ năm 1996, khi thầy Trí cùng các cộng sự đã mang về Việt Nam dịch vụ lấy mẫu xét nghiệm tại nhà - một ý tưởng tưởng chừng “ngược đời” nhưng lại mở ra một cuộc cách mạng trong chăm sóc sức khỏe. Từ những hoài nghi ban đầu, họ đã chứng minh rằng sự kiên định và tận tâm có thể thay đổi cả một hệ thống y tế. 

Và hôm nay, ánh sáng đó vẫn tiếp tục lan tỏa. Tôi thấy MEDLATEC không ngừng đổi mới từng ngày: từ hệ thống xét nghiệm - chẩn đoán hình ảnh kỹ thuật cao, ứng dụng công nghệ AI vào y tế, cho đến dịch vụ khám chữa bệnh từ xa… góp phần đưa nền y tế chất lượng cao đến tận từng mái nhà, ngõ nhỏ. Tôi tin, với tinh thần văn hóa MEDLATEC và sự lãnh đạo quyết liệt của Ban Tổng Giám đốc, con thuyền MEDLATEC sẽ không chỉ dừng lại ở Việt Nam hay Campuchia. Chúng ta sẽ còn vươn ra biển lớn, mang ánh sáng y đức và tri thức y khoa đến với bạn bè quốc tế.

Với tôi, MEDLATEC không chỉ là nơi làm việc. Đây là nơi tôi có thể ngẩng cao đầu mà nói rằng: “Tôi được sống đúng với lương tâm nghề y của mình”. Nếu trước kia tôi từng mò mẫm trong đường hầm tăm tối, thì nay MEDLATEC chính là ánh sáng đã giúp tôi tìm thấy sắc màu thật sự của mình – một sắc màu để hòa chung trong bức tranh rực rỡ mang tên MEDLATEC.

(Bài dự thi của ThS, Bác sĩ Trần Minh Dũng - MEDLATEC Hồ Chí Minh)

Lựa chọn dịch vụ

Quý khách hàng vui lòng lựa chọn dịch vụ y tế theo nhu cầu!

Lấy mẫu xét nghiệm tại nhà

Lấy mẫu xét nghiệm tại nhà giúp khách hàng chủ động tầm soát bệnh lý. Đồng thời tiết kiệm thời gian đi lại, chờ đợi kết quả với mức chi phí hợp lý.

Đặt lịch thăm khám tại MEDLATEC

Đặt lịch khám tại cơ sở khám chữa bệnh thuộc Hệ thống Y tế MEDLATEC giúp chủ động thời gian, hạn chế tiếp xúc đông người.