Bác sĩ: ThS.BS Trần Minh Dũng
Chuyên khoa: Tai mũi họng - Tai Mũi Họng
Năm kinh nghiệm:
Hội chứng Cotard là một dạng rối loạn tâm thần hiếm gặp, thường đặc trưng bởi hoang tưởng hư vô (nihilistic delusion). Người bệnh thường phủ nhận sự tồn tại của bản thân hoặc thế giới xung quanh. Trong một số trường hợp, người bệnh tin rằng các cơ quan nội tạng của họ đã ngừng hoạt động, cơ thể đã chết, đang phân hủy, thậm chí nghĩ mình là người bất tử.
Hội chứng này lần đầu tiên được mô tả bởi Jules Cotard năm 1880, với tên gọi ban đầu là “délire des négations” - nghĩa là mê sảng phủ định. Cotard xem hội chứng này là một biểu hiện đặc biệt của bệnh trầm cảm có triệu chứng loạn thần, còn gọi là lypémanie. Người bệnh thường có các dấu hiệu như buồn bã kéo dài, lo âu, giảm vận động rõ rệt, kèm theo các hoang tưởng phủ định nghiêm trọng, như tin rằng bản thân đã chết hoặc không còn tồn tại.
Hội chứng Cotard là một rối loạn tâm thần hiếm gặp, đặc trưng bởi hoang tưởng hư vô.
Mặc dù chưa có nghiên cứu dịch tễ học quy mô lớn, nhưng hội chứng Cotard được xem là một tình trạng hiếm gặp, thường gặp hơn ở người lớn tuổi, đặc biệt là nữ giới. Một khảo sát tại Mayo Clinic kéo dài suốt 20 năm (1996–2016) ghi nhận 18 trường hợp có dấu hiệu gợi ý hội chứng Cotard, trong đó 12 người được chẩn đoán xác định.
Hội chứng Cotard không phải là một bệnh riêng biệt, mà là biểu hiện nghiêm trọng của nhiều rối loạn tâm thần hoặc tổn thương não bộ, trong đó hoang tưởng hư vô là triệu chứng trung tâm. Các nghiên cứu và tổng hợp ca lâm sàng cho thấy có nhiều cơ chế khác nhau góp phần hình thành hội chứng này, bao gồm:
Đây là nguyên nhân phổ biến nhất. Phân tích 100 trường hợp Cotard của Berrios và Luque cho thấy hầu hết bệnh nhân có kèm theo trầm cảm, đặc biệt là trầm cảm nặng với biểu hiện lo âu, tự trách, hoang tưởng tội lỗi và hoang tưởng phủ định bản thân.
Trong báo cáo của Grover và cộng sự, cả hai bệnh nhân Cotard đều xuất hiện trên nền trầm cảm nặng – một người có tiền sử rối loạn lưỡng cực, người còn lại là trầm cảm đơn cực – và cả hai đều hồi phục tốt sau điều trị sốc điện (ECT).
Rối loạn trầm cảm có loạn thần là nguyên nhân thường gặp nhất của hội chứng Cotard.
Hội chứng Cotard cũng có thể là biểu hiện thứ phát của các tổn thương não bộ, đặc biệt tại vùng liên quan đến cảm nhận bản thân và khả năng nhận thức thực tại. Một số nguyên nhân được ghi nhận bao gồm:
Một nghiên cứu hình ảnh học (PET) ở hai bệnh nhân Cotard ghi nhận giảm chuyển hóa ở hai bán cầu sau não, đặc biệt ở thuỳ trán - đỉnh - thái dương, gợi ý vai trò của mạch liên kết vùng trong cơ chế sinh bệnh.
Ngoài trầm cảm, hội chứng Cotard còn được ghi nhận trong nhiều rối loạn loạn thần khác như:
Một số giả thuyết cơ chế bệnh sinh đã được đưa ra:
Niềm tin tôn giáo, văn hóa hoặc trải nghiệm tâm linh có thể ảnh hưởng đến nội dung của hoang tưởng Cotard. Một số trường hợp bệnh nhân tin rằng linh hồn họ đã rời khỏi thể xác, hoặc họ cảm nhận như đang sống trong một thế giới siêu hình - phản ánh yếu văn hóa cá nhân định hình nội dung hoang tưởng.
Người mắc hội chứng Cotard thường có niềm tin kiên định rằng bản thân đã chết, họ thực ra không hề tồn tại hoặc cơ thể họ chỉ là một cái xác biết đi. Họ có thể phủ nhận sự tồn tại của các cơ quan nội tạng, thậm chí là thế giới xung quanh. Một số biểu hiện thường gặp bao gồm:
Người bệnh thường có niềm tin kiên định rằng họ không còn sống, không có nội tạng, hoặc cơ thể họ là xác chết di động. Một số biểu hiện thường gặp:
Một số biểu hiện lâm sàng thường gặp ở người mắc hội chứng Cotard bao gồm:
Hội chứng căng trương lực là dấu hiệu nghiêm trọng, cần can thiệp y khoa khẩn cấp.
Hiện chưa có tiêu chuẩn chẩn đoán riêng biệt trong DSM-5 hoặc ICD-10 cho hội chứng Cotard. Tuy nhiên, trong thực hành lâm sàng, hội chứng Cotard thường được xác định khi người bệnh có:
Dựa trên phân tích 100 ca bệnh, Berrios và Luque chia hội chứng Cotard thành ba thể:
Mục đích của các xét nghiệm trong chẩn đoán hội chứng Cotard là loại trừ các nguyên nhân thực thể tiềm ẩn – như u não, viêm não hoặc các tổn thương thần kinh trung ương có thể gây ra triệu chứng tương tự. Một số cận lâm sàng thường được chỉ định gồm:
Lưu ý: Dù kết quả cận lâm sàng có thể bình thường (ví dụ MRI, EEG), hội chứng Cotard vẫn có thể được chẩn đoán nếu triệu chứng lâm sàng rõ ràng và đã loại trừ các nguyên nhân khác.
Điều trị hội chứng Cotard đòi hỏi phải cá thể hóa theo từng nguyên nhân nền như trầm cảm nặng, rối loạn lưỡng cực, tâm thần phân liệt hay viêm não tự miễn. Mục tiêu chính là cải thiện tình trạng tâm thần nền và làm giảm dần các hoang tưởng phủ định, đồng thời hỗ trợ phục hồi chức năng và ngăn ngừa biến chứng như suy kiệt, tự sát hoặc hội chứng căng trương lực.
Dù chưa có bằng chứng mạnh mẽ từ các nghiên cứu lớn các tài liệu báo cáo ca bệnh đã cho thấy lợi ích rõ rệt của việc kết hợp chăm sóc đa chuyên khoa, bao gồm:
Việc sử dụng thuốc tùy thuộc vào bệnh lí nền, với các nhóm thuốc chính bao gồm:
Liệu pháp sốc điện (ECT) là phương pháp có hiệu quả cao nhất trong điều trị hội chứng Cotard, đặc biệt trong các trường hợp:
Trong tài liệu của Grover và Taib, cả bốn bệnh nhân Cotard được điều trị bằng 8–9 lần ECT hai bên, kết hợp với thuốc an thần và giãn cơ theo quy trình chuẩn. Tất cả đều hồi phục hoàn toàn, từ ăn uống, giao tiếp trở lại đến phục hồi sinh hoạt cá nhân.
Sau ECT, người bệnh dần dần thoát khỏi hoang tưởng mình đã chết, hồi phục hành vi giao tiếp, ăn uống và thực hiện sinh hoạt cá nhân.
Liệu pháp sốc điện là phương pháp có hiệu quả cao nhất trong điều trị Hội chứng Cotard.
Tiên lượng của hội chứng Cotard phụ thuộc nhiều vào nguyên nhân nền, thời điểm phát hiện, và phương pháp điều trị được lựa chọn. Đây là một hội chứng nguy hiểm và có thể đe dọa tính mạng, đặc biệt nếu người bệnh không được phát hiện sớm và can thiệp đúng cách.
Nếu không được phát hiện và xử trí kịp thời, hội chứng Cotard có thể dẫn đến nhiều biến chứng nguy hiểm:
Một số yếu tố có thể giúp dự đoán kết quả điều trị của người bệnh Cotard:
Tài liệu tham khảo:
Quý khách hàng vui lòng lựa chọn dịch vụ y tế theo nhu cầu!