Bác sĩ: BS. Trần Thị Yến Nhi
Chuyên khoa: Sản khoa
Năm kinh nghiệm:
Rối loạn chức năng buồng trứng là thuật ngữ mô tả một tập hợp tình trạng bệnh lý mà hoạt động chức năng sinh lý bình thường của buồng trứng bị suy giảm hoặc mất cân bằng. Buồng trứng là cơ quan có vai trò thiết yếu trong cả hai chức năng nội tiết và sinh sản. Do đó, bất kỳ rối loạn nào ảnh hưởng đến khả năng phóng noãn (rụng trứng), khả năng sản xuất hormone sinh dục nữ (estrogen, progesterone) hoặc làm suy giảm dự trữ buồng trứng đều có thể được phân loại là rối loạn chức năng buồng trứng.
Các dạng rối loạn chức năng buồng trứng thường gặp bao gồm:
Buồng trứng là một cơ quan sinh dục quan trọng của hệ sinh sản nữ, đóng vai trò trung tâm trong việc điều hòa cả chức năng nội tiết và chức năng sinh sản. Về mặt sinh lý, buồng trứng đảm nhận hai chức năng chính:
Buồng trứng là nơi tổng hợp và bài tiết các hormone steroid sinh dục nữ, bao gồm estrogen (chủ yếu là estradiol E2), progesterone (P4), androgen (testosterone, androstenedione). Quá trình sản xuất các hormone này được điều hòa bởi trục hạ đồi - tuyến yên - buồng trứng. Vùng hạ đồi tiết GnRH theo nhịp xung. GnRH kích thích tuyến yên trước sản xuất FSH và LH. FSH thúc đẩy sự phát triển của các nang noãn, các nang này phát triển và tiết estrogen. LH đóng vai trò trong sự trưởng thành noãn và kích thích rụng trứng, đồng thời kích thích các tế bào hoàng thể sản xuất progesterone sau rụng trứng.
Estrogen và progesterone có tác dụng phản hồi ngược lên vùng hạ đồi và tuyến yên nhằm điều hòa quá trình bài tiết GnRH, FSH và LH, tạo nên một chu kỳ kinh nguyệt đều đặn và phối hợp nhịp nhàng.
Ngoài ra, buồng trứng cũng tiết ra các yếu tố điều hòa tại chỗ như inhibin A/B, activin, anti-Mullerian hormone (AMH), đóng vai trò quan trọng trong điều hòa nội tiết và phản ánh dự trữ buồng trứng.
Buồng trứng là nơi phát triển và phóng thích noãn (rụng trứng) - một quá trình thiết yếu trong sinh sản. Mỗi chu kỳ kinh nguyệt, dưới tác động của FSH, một nhóm nang noãn bước vào giai đoạn phát triển. Trong số đó, thường chỉ có một nang vượt trội phát triển đến trưởng thành và phóng noãn vào giữa chu kỳ dưới tác động của đỉnh LH.
Sau rụng trứng, phần còn lại của nang biến đổi thành nang hoàng thể, có chức năng tiết progesterone để chuẩn bị cho sự làm tổ của phôi và duy trì thai sớm nếu có sự thụ tinh.
Quá trình phát triển noãn và rụng trứng là kết quả của sự phối hợp tinh vi giữa các hormone tuyến yên, hormone buồng trứng và các yếu tố nội tại tại chỗ.
Trục hạ đồi - tuyến yên - buồng trứng bình thường
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã đưa ra một hệ thống phân loại rối loạn phóng noãn dựa trên các đặc điểm nội tiết, giúp định hướng nguyên nhân và chẩn đoán. Hệ thống này chia các rối loạn rụng trứng thành ba nhóm chính, tương ứng với ba cơ chế bệnh sinh cơ bản:
Đây là nhóm liên quan đến sự suy giảm hoặc bất hoạt chức năng của trục hạ đồi - tuyến yên, làm giảm sản xuất hoặc sản xuất bất thường hormone GnRH, từ đó dẫn đến thiếu hụt FSH và LH - hai hormone thiết yếu cho sự phát triển và trưởng thành của nang noãn. Hậu quả là buồng trứng không được kích thích đầy đủ, không xảy ra phóng noãn và không sản xuất đủ estrogen. Trên xét nghiệm nội tiết, nhóm này có đặc điểm là FSH và LH thấp, kèm theo estrogen cũng thấp. Nguyên nhân thường gặp bao gồm:
Đây là nhóm phổ biến nhất trong thực hành lâm sàng, trong đó trục hạ đồi - tuyến yên - buồng trứng vẫn hoạt động nhưng có sự rối loạn trong điều hòa phóng noãn. FSH và LH thường trong giới hạn bình thường hoặc tăng nhẹ, và estrogen vẫn được sản xuất đầy đủ (nồng độ bình thường). Tình trạng không rụng trứng trong nhóm này thường là hậu quả của sự mất cân bằng nội tiết nhẹ, ảnh hưởng đến sự phát triển của nang vượt trội hoặc sự kích hoạt đỉnh LH cần thiết để xảy ra rụng trứng.
Nguyên nhân thường gặp nhất là hội chứng buồng trứng đa nang, ngoài ra còn có thể gặp ở phụ nữ béo phì, cường insulin, rối loạn tuyến giáp hoặc tăng prolactin máu nhẹ.
Trên xét nghiệm nội tiết, nhóm này biểu hiện là FSH và LH bình thường hoặc tăng nhẹ, estrogen bình thường.
Nhóm này đặc trưng bởi sự suy giảm chức năng buồng trứng do nguyên nhân nguyên phát tại buồng trứng, dẫn đến mất khả năng đáp ứng với các kích thích từ tuyến yên. Do không có phản hồi âm từ estrogen, tuyến yên tăng tiết FSH và LH nhằm kích thích buồng trứng nhưng không hiệu quả do mô buồng trứng đã bị tổn thương hoặc thoái hóa. Trên xét nghiệm nội tiết, đặc điểm điển hình là FSH và LH tăng cao trong khi estrogen thấp.
Nhóm này bao gồm các nguyên nhân sau:
Rối loạn chu kỳ kinh là biểu hiện lâm sàng phổ biến nhất, phản ánh sự bất thường trong quá trình phóng noãn và sản xuất hormone steroid sinh dục:
Khả năng sinh sản bị ảnh hưởng đáng kể do phóng noãn không xảy ra hoặc không đều. Rối loạn chức năng buồng trứng là một trong những nguyên nhân hàng đầu của vô sinh nữ, chiếm khoảng 25–30% trong các cặp vợ chồng vô sinh. Việc chẩn đoán sớm và can thiệp phù hợp có thể cải thiện tiên lượng sinh sản đáng kể.
Trong các trường hợp suy buồng trứng sớm hoặc tổn thương hạ đồi - tuyến yên, sự thiếu hụt estrogen dẫn đến các biểu hiện của tình trạng giảm nội tiết tố nữ, bao gồm:
Trong hội chứng buồng trứng đa nang, tình trạng tăng tiết androgen gây ra các biểu hiện đặc trưng như mụn trứng cá, rậm lông (phân bố lông kiểu nam ở mặt, ngực, bụng dưới), rụng tóc, thừa cân hoặc béo phì trung tâm cũng thường đi kèm, làm nặng thêm rối loạn nội tiết và giảm khả năng phóng noãn.
Các biểu hiện của hội chứng buồng trứng đa nang PCOS
Việc đánh giá cận lâm sàng trong rối loạn chức năng buồng trứng nhằm xác định nguyên nhân, phân loại bệnh lý theo phân nhóm của WHO và hỗ trợ xây dựng kế hoạch điều trị phù hợp. Các xét nghiệm thường được chỉ định bao gồm:
Đây là bước then chốt để phân tích hoạt động của trục hạ đồi - tuyến yên - buồng trứng và phát hiện các rối loạn nội tiết liên quan:
Siêu âm đầu dò âm đạo giúp đánh giá hình ảnh tử cung, buồng trứng rõ ràng hơn
Chỉ định khi:
MRI giúp phát hiện u tuyến yên, đặc biệt là prolactinoma hoặc u chèn ép vùng hạ đồi - tuyến yên.
Chỉ định khi nghi ngờ suy buồng trứng sớm (POI), đặc biệt ở phụ nữ <40 tuổi có vô kinh, FSH cao:
Chẩn đoán rối loạn chức năng buồng trứng dựa trên sự phối hợp giữa lâm sàng, xét nghiệm nội tiết, hình ảnh học và loại trừ các nguyên nhân thực thể. Các bước chẩn đoán cụ thể bao gồm:
Việc điều trị rối loạn chức năng buồng trứng cần cá thể hóa theo nguyên nhân và mong muốn sinh sản của người bệnh. Các nguyên tắc cơ bản bao gồm:
Tập thể dục đều đặn, cường độ thích hợp có thể giúp cải thiện tình trạng rối loạn chức năng buồng trứng
Tiên lượng của bệnh nhân rối loạn chức năng buồng trứng phụ thuộc vào nguyên nhân cụ thể:
Rối loạn chức năng buồng trứng là một nhóm bệnh lý đa dạng, có cơ chế sinh lý bệnh phức tạp và gây ảnh hưởng đến sức khỏe sinh sản và nội tiết của phụ nữ. Việc chẩn đoán sớm và chính xác đòi hỏi sự kết hợp giữa khai thác tiền sử, đánh giá nội tiết, hình ảnh học và loại trừ các nguyên nhân thực thể. Điều trị cần cá thể hóa theo nguyên nhân và mục tiêu của người bệnh, đặc biệt là mong muốn có con hoặc kiểm soát triệu chứng do thiếu hụt estrogen. Với sự tiến bộ trong hỗ trợ sinh sản và liệu pháp nội tiết, tiên lượng sinh sản và chất lượng sống của phụ nữ bị rối loạn chức năng buồng trứng đã được cải thiện rõ rệt, nhất là khi tiếp cận điều trị dựa trên cơ chế bệnh sinh.
Tài liệu tham khảo:
Quý khách hàng vui lòng lựa chọn dịch vụ y tế theo nhu cầu!