Bác sĩ: ThS.BS Trần Minh Dũng
Chuyên khoa: Tai mũi họng - Tai Mũi Họng
Năm kinh nghiệm:
Rối loạn loạn thần cấp và nhất thời (Acute and Transient Psychotic Disorders – ATPD) là một nhóm chẩn đoán được phân loại trong ICD-10 (mục F23) và có nhiều điểm tương đồng với rối loạn loạn thần ngắn (brief psychotic disorder) được mô tả trong hệ thống DSM-5. Đây là các rối loạn loạn thần có khởi phát đột ngột, thời gian diễn tiến từ 1 ngày đến dưới 1 tháng và có khả năng hồi phục hoàn toàn sau giai đoạn cấp tính.
Rối loạn loạn thần cấp nhất thời thường khởi phát đột ngột, diễn tiến ngắn ngày và có khả năng hồi phục hoàn toàn.
Người bệnh thường xuất hiện một hoặc nhiều triệu chứng loạn thần như:
Trong đó, ít nhất tồn tại một triệu chứng bắt buộc là hoang tưởng, ảo giác hoặc rối loạn ngôn ngữ. Các biểu hiện thường đi kèm với rối loạn cảm xúc rõ rệt, biến đổi nhanh về trạng thái cảm xúc và bối rối, có thể xuất hiện sau sang chấn tâm lý hoặc trong giai đoạn hậu sản.
Tỷ lệ mắc rối loạn này nhìn chung là thấp, dao động từ 0,05% đến 2% tùy theo từng quần thể nghiên cứu. Một nghiên cứu tại Đan Mạch ghi nhận tỷ lệ mắc bệnh là 9,6 trường hợp trên 100.000 dân, với nữ giới mắc nhiều hơn nam giới. Tỷ lệ mắc bệnh cao hơn ở các quốc gia đang phát triển và đối tượng dễ bị tổn thương như người nhập cư, nạn nhân thiên tai hoặc phụ nữ sau sinh.
ICD-10 chia ATPD thành các thể như:
Một số trường hợp có thể được mã hóa thêm để xác định có hay không sự hiện diện của stress cấp tính.
Nguyên nhân của rối loạn loạn thần cấp và nhất thời (ATPD) vẫn chưa được xác định rõ ràng. Tuy nhiên, nhiều nghiên cứu đã ghi nhận mối liên quan giữa bệnh lý này với các yếu tố stress tâm lý, tiền sử rối loạn nhân cách, thay đổi nội tiết tố và một số đặc điểm nhân khẩu học. Có thể phân nhóm các yếu tố liên quan thành:
Một tỷ lệ lớn người bệnh khởi phát triệu chứng sau một sang chấn tâm lý mạnh mẽ như:
Rối loạn loạn thần cấp nhất thời có thể khởi phát triệu chứng sau một sang chấn tâm lý mạnh như mất người thân.
ATPD có thể được phân loại theo mối liên hệ với stress như sau:
Nhiều trường hợp ATPD có liên quan đến:
Một nghiên cứu tại Đan Mạch ghi nhận 63% bệnh nhân được chẩn đoán kèm theo rối loạn nhân cách ngay sau khi hồi phục triệu chứng, tỷ lệ này giảm còn 29-46% sau một năm theo dõi.
Dù chưa có bằng chứng khẳng định chắc chắn, các yếu tố sau cũng được ghi nhận có liên quan:
Các tài liệu hiện tại chưa xác định được gen hoặc bất thường thần kinh cụ thể liên quan đến ATPD. Tuy nhiên, sự hiện diện của tiền sử gia đình có rối loạn loạn thần là một yếu tố tiên lượng không thuận lợi về diễn tiến lâu dài.
Rối loạn loạn thần cấp và nhất thời có tiên lượng khá đặc biệt. Mặc dù giai đoạn cấp có thể biểu hiện rầm rộ, người bệnh thường phục hồi hoàn toàn trong thời gian ngắn (dưới một tháng). Tuy nhiên, nguy cơ tái phát trong tương lai không hề thấp.
Theo tiêu chuẩn chẩn đoán, người bệnh chỉ được xác định là rối loạn loạn thần cấp và nhất thời khi đã hồi phục hoàn toàn chức năng trước đó sau giai đoạn loạn thần cấp. Trong nhiều trường hợp, triệu chứng có thể lui nhanh sau vài ngày đến vài tuần với điều trị bằng thuốc chống loạn thần và hỗ trợ tâm lý.
Nhiều nghiên cứu cho thấy tỷ lệ duy trì chẩn đoán ATPD sau thời gian theo dõi rất thấp.
Ví dụ:
Một số yếu tố được ghi nhận có liên quan đến khả năng hồi phục tốt hơn bao gồm:
Tiên lượng xấu hơn ở những trường hợp:
Một nghiên cứu tại Đan Mạch ghi nhận tăng nguy cơ tử vong do nguyên nhân tự nhiên và tự sát ở nhóm bệnh nhân được chẩn đoán ATPD lần đầu, so với dân số chung và cả nhóm tâm thần phân liệt hay rối loạn lưỡng cực.
Chẩn đoán rối loạn loạn thần cấp và nhất thời là quá trình cần đánh giá kỹ lưỡng các triệu chứng loạn thần, thời gian xuất hiện, diễn tiến bệnh và loại trừ nguyên nhân thực thể hoặc do chất kích thích gây ra. Do triệu chứng thường thoáng qua và hồi phục nhanh, chẩn đoán thường chỉ được xác lập sau khi người bệnh đã phục hồi hoàn toàn trong vòng một tháng.
Các triệu chứng khởi phát đột ngột, rõ ràng, thường gồm một hoặc nhiều biểu hiện sau:
Người bệnh có thể bị hoang tưởng, ảo giác, rối loạn ngôn ngữ và hành vi.
Các triệu chứng thường đi kèm rối loạn về cảm xúc, thay đổi cảm xúc nhanh chóng và mức độ suy giảm chức năng xã hội từ nhẹ đến nặng.
Không có xét nghiệm chuyên biệt để chẩn đoán ATPD. Mục đích các xét nghiệm là để loại trừ các nguyên nhân khác gây loạn thần, gồm:
Ngoài ra, đánh giá các yếu tố stress gần đây, giai đoạn hậu sản, hoặc tiền sử rối loạn nhân cách giúp xác định yếu tố khởi phát và phân loại phù hợp.
Chẩn đoán ATPD chỉ được xác định chính thức sau khi triệu chứng thuyên giảm hoàn toàn trong vòng một tháng. Do đó, nhiều trường hợp ban đầu được chẩn đoán là rối loạn loạn thần chưa phân loại để tiếp tục theo dõi.
Điều trị rối loạn loạn thần cấp và nhất thời tập trung vào kiểm soát triệu chứng loạn thần cấp tính, đảm bảo an toàn cho người bệnh, hỗ trợ tái hòa nhập và phòng ngừa tái phát. Do thiếu dữ liệu nghiên cứu chuyên biệt, việc điều trị hiện nay chủ yếu dựa trên kinh nghiệm lâm sàng và các nguyên tắc chung trong xử trí loạn thần cấp.
Trước khi bắt đầu điều trị, cần xác định:
Các yếu tố này quyết định liệu người bệnh có cần nhập viện điều trị nội trú, đặc biệt trong trường hợp người bệnh kích động, mất kiểm soát hành vi hoặc thiếu hỗ trợ xã hội.
Các thuốc thường dùng:
Liều khởi đầu thường thấp, sau đó điều chỉnh tuỳ theo đáp ứng. Ưu tiên dùng thuốc dạng uống, trong trường hợp khẩn cấp, có thể dùng dạng tiêm bắp để kiểm soát hành vi.
Thời gian dùng thuốc:
Tác dụng phụ cần lưu ý:
Lưu ý đặc biệt:
Tuy triệu chứng loạn thần có thể hồi phục nhanh, người bệnh và gia đình vẫn cần:
Tâm lý trị liệu hỗ trợ nên tập trung vào:
Tâm lý trị liệu là biện pháp không thể thiếu khi điều trị.
Tài liệu tham khảo:
Quý khách hàng vui lòng lựa chọn dịch vụ y tế theo nhu cầu!