Bác sĩ: ThS.BS Trần Minh Dũng
Chuyên khoa: Tai mũi họng - Tai Mũi Họng
Năm kinh nghiệm:
Lẹo (hordeolum) và chắp (chalazion) là hai dạng tổn thương thường gặp ở mi mắt. Bệnh thường gây ra sưng đỏ, đau hoặc tạo khối bất thường, ảnh hưởng đến sinh hoạt và thẩm mỹ của người bệnh. Dù có biểu hiện tương tự ở giai đoạn ban đầu, đây là hai bệnh lý hoàn toàn khác nhau về nguyên nhân, diễn tiến và hướng điều trị.
Lẹo và chắp là hai dạng tổn thương khác nhau thường gặp ở mí mắt.
Mặc dù đều biểu hiện bằng một khối sưng ở mi mắt, lẹo và chắp có cơ chế hình thành hoàn toàn khác nhau.
Lẹo là kết quả của một nhiễm khuẩn cấp tính, chủ yếu do vi khuẩn Staphylococcus aureus xâm nhập vào tuyến nhờn của mi mắt:
Tình trạng này thường khởi phát đột ngột, diễn tiến nhanh và có thể tạo mủ. Các yếu tố thuận lợi bao gồm:
Staphylococcus aureus là vi khuẩn thường xâm nhập vào tuyến nhờn của mắt gây nhiễm khuẩn.
Chắp thường không do nhiễm trùng mà là hậu quả của tắc nghẽn tuyến meibomius. Tình trạng này dẫn đến sự tích tụ chất bã và kích thích phản ứng viêm dạng hạt bên trong mi mắt. Đây là một quá trình viêm mạn tính, không đau, tiến triển âm thầm và thường không có dấu hiệu nhiễm trùng.
Các yếu tố làm tăng nguy cơ hình thành chắp gồm:
Rối loạn chức năng tuyến meibomius là yếu tố nguy cơ hình thành chắp.
Trong đa số trường hợp, lẹo và chắp đều là bệnh lý lành tính và có thể tự giới hạn nếu được chăm sóc đúng cách. Tuy nhiên, tiên lượng cụ thể còn phụ thuộc vào mức độ tổn thương, tần suất tái phát và các yếu tố nguy cơ đi kèm.
Lẹo và chắp là những bệnh lý thường gặp ở mi mắt, có thể xuất hiện ở mọi lứa tuổi. Tuy nhiên, tình trạng này gặp nhiều hơn ở người trưởng thành trong độ tuổi từ 30 đến 50. Chắp và lẹo cũng có xu hướng tái phát cao ở những người có cơ địa viêm bờ mi hoặc rối loạn tuyến bã.
Theo quan sát lâm sàng, nữ giới có nguy cơ mắc lẹo cao hơn nam giới, do thường xuyên sử dụng mỹ phẩm vùng mắt – yếu tố có thể làm tắc nghẽn tuyến bã, dễ dẫn đến nhiễm khuẩn nếu vệ sinh không đúng cách.
Một số yếu tố nguy cơ bao gồm:
Viêm bờ mi là yếu tố nguy cơ gây ra lẹo và chắp.
Mặc dù chưa có số liệu thống kê chính thức về tỷ lệ mắc bệnh trong cộng đồng, nhưng lẹo và chắp vẫn được xem là những tình trạng phổ biến trong thực hành nhãn khoa và chăm sóc ban đầu. Việc điều trị sớm, đúng cách kết hợp với vệ sinh mi mắt hàng ngày đóng vai trò quan trọng trong việc ngăn ngừa tái phát và giảm nguy cơ biến chứng.
Dù lẹo và chắp thường lành tính và có thể tự khỏi, nhưng một số trường hợp có thể tái phát nhiều lần, đặc biệt ở người có cơ địa viêm bờ mi, da dầu hoặc bệnh lý nền như tiểu đường, trứng cá đỏ. Việc phòng ngừa là rất quan trọng để hạn chế biến chứng và can thiệp không cần thiết.
Việc phân biệt giữa lẹo và chắp chủ yếu dựa vào thăm khám lâm sàng. Các bác sĩ nhãn khoa có thể nhận diện chính xác bệnh lý dựa vào vị trí khối sưng, tính chất đau, diễn tiến thời gian và dấu hiệu đi kèm.
Tiêu chí | Lẹo | Chắp |
Nguyên nhân | Nhiễm khuẩn (S. aureus) | Tắc tuyến meibomius (viêm mạn) |
Khởi phát | Nhanh, cấp tính | Chậm, âm thầm |
Đau | Có, thường rõ rệt | Không đau hoặc rất nhẹ |
Đỏ mi, phù nề | Có, rõ | Ít hoặc không |
Mủ | Có thể thấy | Không có mủ |
Vị trí | Bờ mi (lẹo ngoài) hoặc trong | Trong thân mi |
Thông thường, chẩn đoán lẹo và chắp không cần xét nghiệm. Tuy nhiên, bác sĩ có thể chỉ định thêm nếu:
Trong những trường hợp đó, có thể cần:
Việc điều trị lẹo và chắp phụ thuộc vào tính chất tổn thương, mức độ ảnh hưởng và thời gian tiến triển. Trong đa số trường hợp, cả hai bệnh lý này có thể cải thiện nhờ các biện pháp không dùng thuốc tại nhà. Tuy nhiên, một số trường hợp cần can thiệp y khoa nếu không đáp ứng.
Chườm ấm là phương pháp đơn giản, hiệu quả với cả lẹo và chắp.
Người bệnh nên khám chuyên khoa mắt nếu:
Tài liệu tham khảo:
Quý khách hàng vui lòng lựa chọn dịch vụ y tế theo nhu cầu!